Niềm tin vào các thiên sứ trong Hồi giáo là một trong sáu điều kiện cơ bản của đức tin và là một phần của các nguyên tắc niềm tin cơ bản. Các thiên sứ là những sinh vật được Allah tạo ra từ ánh sáng, không có ý chí riêng, luôn vâng lời Allah và thực hiện các mệnh lệnh của Ngài. Các thiên sứ, vốn không phạm tội, khác biệt với con người và không có thân thể vật lý. Họ không có giới tính và không có các nhu cầu nhân loại như ăn uống. Trong Kinh Qur’an, bốn thiên sứ lớn có tên được đề cập là: Jibril (thiên sứ của sự mặc khải), Mikail (thiên sứ quản lý các hiện tượng tự nhiên), Israfil (thiên sứ có nhiệm vụ thổi trong kèn) và Azra’il (thiên sứ có nhiệm vụ lấy đi linh hồn). Ngoài ra còn có những thiên sứ có nhiệm vụ ghi lại các hành động tốt và xấu của con người như Kiramen Katibin, cũng như các thiên sứ thực hiện cuộc kiểm tra trong mộ như Munkar và Nakir. Niềm tin vào các thiên sứ có vai trò quan trọng trong việc hiểu sức mạnh và sự khôn ngoan của Allah trong đức tin Hồi giáo. Niềm tin vào các thiên sứ là cần thiết để đạt được sự hoàn thiện trong đức tin.